Tết Nguyên Đán năm nay, Đường Lâm Khê và ông nội Đường Ngọc Vĩ đến đây, còn cha Đường ở lại Bắc Kinh tiếp tục bận rộn với công việc.
So với vài năm trước, Đường Ngọc Vĩ không thay đổi quá nhiều, hoặc có thể nói là trông ông ấy càng có sức sống hơn rất nhiều, dù nhìn thế nào cũng thấy ông ấy quả là một ông cụ hòa nhã dễ mến.
Ông cụ vừa nhìn thấy cháu mình, liền mở miệng hỏi: "Lâm Khê à, cháu có tâm sự gì phải không?"
Đường Lâm Khê trước tiên là gật đầu, sau đó lại lắc đầu, có chút ngượng ngùng nhìn ông nội mình. Anh lén lút quan sát xung quanh, thấy trong phòng lúc này chỉ có mình và ông nội, liền yên tâm lại gần, dùng giọng nói dường như không nghe thấy nói: "Ông nội à, ông nói nếu sau này con tìm người yêu, sẽ tìm một người như thế nào ạ?"
"Hây yo, Lâm Khê nhà chúng ta này là nhận ra rồi à?" Ông cụ liền bật cười: "Cháu còn hỏi tìm người thế nào nữa à? Theo ông thấy, cháu chỉ muốn ở cùng với Điềm Điềm thôi!"
! ! ! ? ? ?
Đường Lâm Khê cảm thấy như trời đất rung chuyển! Ông nội đang nói gì vậy, cái gì mà chỉ muốn ở cùng với Điềm Điềm cơ chứ, lẽ nào Điềm Điềm là lựa chọn duy nhất trong mắt ông nội sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play