Bạn cùng phòng và bạn trai của cô ấy cứ ba ngày lại cãi nhau một trận to, và lý do của mỗi cuộc cãi vã đều là vì những điều nhỏ nhặt không thể giải thích được. Bất cứ khi nào những người khác trong ký túc xá nghĩ rằng hai người họ sẽ chia tay, ngày hôm sau họ lại có thể làm hòa như chẳng có chuyện gì...
Sau một thời gian dài, Mễ Điềm Điềm cảm thấy rằng yêu thực sự có thể khiến người ta mất đi trí nhớ.
Cái chuyện khiến bản thân trở nên ngu đi thế này, cô không hề muốn chút nào.
Đường Lâm Khê không những không cảm thấy tức giận hay chán nản vì bị lừa mà còn thấy vô cùng nhẹ nhõm, thở phảo một hơi nhìn Mễ Điềm Điềm biểu thị đây là quyết định chính xác, bảo cô nhất định phải nhớ kỹ lời nói ngày hôm nay, tuyệt đối không được vì kích động nhất thời mà làm ra quyết định khiến mình hối hận...
Hai người trò chuyện được một lúc thì bên cạnh truyền đến tiếng bà cụ Mễ gọi Mễ Điềm Điềm về ăn cơm, Mễ Điềm Điềm tạm biệt Đường Lâm Khê, rồi liền về nhà mình.
Ngay sau khi Mễ Điềm Điềm rời đi, nụ cười trên mặt Đường Lâm Khê từ từ thu lại, trở nên bối rối. Hình như có chỗ nào đó anh nghĩ không thông, nhưng mà, rốt cuộc là chỗ nào chứ?
"Lâm Khê, sao em không vào trong, đứng ngơ ngoài cửa làm gì vậy?" Vừa đúng lúc này, Triệu Lãng từ bên ngoài quay về, thuận miệng hỏi một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT