"Lát nữa thi đấu phải cẩn thận đấy, biết chưa? Thà chạy chậm một tí, chứ tuyệt đối không được để mình ngã bị thương. Xem cái vẻ mặt đắc ý của con kìa, lát nữa chạy thì phải bình tĩnh một chút, con cứ như vậy cha lo con sẽ làm sao lắm."
"Ai da, cha à, sao cha lại tạt con một gáo nước lạnh vậy!" Mễ Thiên Trạch có chút bất mãn,"Mọi người yên tâm đi, cũng đâu phải con chưa từng tham gia hội thể thao đâu, có lần nào là không được giải nhất đâu, lấn này chắc chắn vẫn sẽ được!"
Mễ Húc Quang sầu não bĩu môi, mặc dù nói rằng cậu con trai thứ hai của mình đã tham gia đại hội thể thao từ nhỏ đến lớn, nhưng đây là lần đầu tiên tham gia vào hội thao của trung học cơ sở, nhỡ tuột xích thì sao? Nhưng ông cũng nhận ra lúc này mình nên cổ vũ con trai, nghĩ một lát, liền chuyển hướng sang Mễ Điềm Điềm.
"Điềm Điềm, mau đến cổ vũ cho anh trai, chúc cho anh được hạng nhất nào." Mễ Húc Quang nói với giọng điệu "bà ngoại sói". Ông cảm thấy rằng nếu con gái mình nói trước, thì việc con trai mình giành được vị trí đầu tiên là điều chắc chắn.
"Anh à, anh phải cố gắng hết sức nhé -" Mễ Điềm Điềm làm động tác chúc may mắn trước mặt Mễ Thiên Trạch, và rất vui vì hôm nay cô đã gặp may.
"Cố lên." Mễ Thiên Hạo nói ngắn gọn.
"Ừm, ừm ừm, em sẽ cố gắng hết sức!" Mễ Thiên Trạch cười cong cả đuôi mắt, thực ra, khi biết gia đình sẽ đến cổ vũ mình, anh đã thầm hạ quyết tâm mình nhất định phải làm tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play