"Haiz, đừng nhắc nữa!" Nhậm Đức Thu buồn bã thở dài,"Mấy năm nay, trong đội của chúng ta không có mầm non nào đặc biệt sáng giá, tôi luôn cảm thấy chẳng có hứng thú, nếu cho chúng đi thi, nói không chừng lại chỉ có thể làm phận chạy theo người ta thôi. Nên là, tôi đi vòng quanh tỉnh xem xem có mầm non nào sáng giá để bồi dưỡng không, vừa hay đi qua đây, tôi nhớ cậu làm bí thư ở đây, nên nhân lúc rảnh qua thăm cậu chút."
Ồ, tôi không cố ý đến gặp ông. Bạch Chí Nho thấy yên tâm rồi.
Người là bạn học đồng thời cũng là bạn tốt của ông đây là một huấn luyện viên cho đội điền kinh trong tỉnh, lúc trước ông còn tưởng đối phương vì lâu không có thành tích nên từ chức.
"Vậy nên cậu đến đây là để chọn mầm non cho đội điền kinh?" Bạch Chí Nho hỏi.
"Ừ." Nhậm Đức Thu gật đầu và không khỏi phàn nàn,"Cậu nói thử xem, sao mà mấy năm nay khó tìm được hạt giống tốt thế chứ, chân tôi sắp gãy đến nơi, giầy cũng đã mòn mấy đôi rồi, vậy mà vẫn chưa tìm được, năm sau còn phải tổ chức đại hội thể thao tỉnh, nếu không tìm được nữa thì có mà làm trò cười cho cả tỉnh!"
Ông tự xưng mình là Bá Lạc, nhưng tiếc là không có thiên lý mã để ông thuần hóa, haiz.
(Bá Lạc: người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT