Bởi vì oán giận Tiền Giai Dung, cho nên Mễ Điềm Điềm cũng không thể không xem trộm phẩm giá riêng tư của người khác, cô dùng sức rút thứ đó ra. Bọc đồ xanh xanh đỏ đỏ rất nhanh đã hiện ra trước mặt cô và Đường Lâm Khê.
"Đây là thứ gì?" Lúc trước Đường Lâm Khê tìm Mễ Điềm Điềm ở bên ngoài sân phơi, vừa hay bỏ lỡ mất cảnh tượng Tiền Giai Dung giấu đồ, lúc này thấy Mễ Điềm Điềm vậy mà lại moi ra được đồ từ trong đống rơm nên cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Ánh mắt nhìn về phía Mễ Điềm Điềm cũng trở nên khác lạ.
Anh mặt dày nghĩ, chắc không phải Điềm Điềm định đem đến cho anh một món quà bất ngờ đó chứ?
Nhưng mà rất nhanh sau đó, Đường Lâm Khê đã nhận ra bản thân quá ảo tưởng mới có suy nghĩ như vậy. Không phải lễ Tết, thậm chí cũng không phải sinh nhật của anh, làm sao Điềm Điềm có thể tự dưng tặng quà cho anh cơ chứ? Cô cầm thứ kia chắc chắn là có lí do riêng của cô.
"Em cũng không biết đây là cái gì." Mễ Điềm Điềm lắc đầu, thuật lại một lượt chuyện mình trốn trong đống rơm nhìn ra ngoài, nhìn thấy một loạt hành động của Tiền Giai Dung, sau đó mới hỏi,"Anh Đường Đường, anh cảm thấy cô ta đang làm gì vậy? Và còn thứ này rốt cuộc có phải là của cô ta không?"
Mễ Điềm Điềm cứ cảm thấy miếng vải trên bọc đồ này trông rất quen mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play