“Bác cả, cháu vừa nhìn thấy dấu chân trên núi, thấy nghi ngờ nên mới đến nói với bác, hay là bác cho người nhận biết được giấu chân lợn rừng qua đó xem thử trước, sau khi chắc chắn rồi, chúng ta lại nghĩ cách đối phó?”
Đề nghị này thực sự khá hợp lý, nhưng Mễ Phong Thu cảm thấy làm vậy thật lãng phí thời gian. Ngộ nhỡ lúc họ vẫn còn đang xác nhận lại dấu chân đó, lợn rừng đã chạy xuống núi phá ruộng thì không phải là quá muộn rồi sao?
Mễ Phong Thu suy nghĩ một lúc rồi đưa ra quyết định: “Thế này đi, lát nữa cháu giúp bác đến ruộng thông báo một tiếng, bảo mọi người trong thôn nhân lúc nghỉ trưa tranh thủ họp, bàn bạc một chút xem lúc nào thì lên núi bắt lợn rừng ... Bác bảo Khánh Vân đi cùng cháu, tranh thủ đi đến từng nhà thông báo, mỗi hộ gia đình phải có ít nhất một người đến họp!”
“Được, cháu đi ngay đây ạ!” Mễ Húc Quang không chút do dự, nhận nhiệm vụ xong ngay lập tức đi ra ngoài.
Để tránh gây ra sự hoảng loạn không cần thiết, lúc Mễ Húc Quang thông báo không nói cụ thể là chuyện gì, mà chỉ nói là đại đội trưởng yêu cầu mọi người buổi sáng sau khi làm việc xong thì đến quảng trường trước để tham gia một cuộc họp đơn giản. Điều này khiến cho các xã viên được thông báo vô cùng hoài nghi, rốt cuộc là chuyện gì, lại còn đặc biệt cho người đến tận nơi thông báo, không đi không được?
Sau khi Mễ Húc Quang rời đi, mọi người cùng nhau xúm vào thảo luận, tôi một câu anh một câu, suýt chút nữa là không hoàn thành nhiệm vụ. Mãi mới đến giờ tan làm, mọi người đều không về nhà, tất cả cùng kéo nhau về hướng quảng trường Tồn.
Mễ Phong Thu đã chuẩn bị sẵn sàng ở quảng trường, trên tay cầm một chiếc loa, khi mọi người đã đến nơi, mới giơ loa lên và kể cho mọi người nghe chuyện mà Mễ Húc Quang đã phát hiện ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play