"Húc Quang!" Người đó vẫy tay, nhanh chóng đến gần Mễ Húc Quang, nhìn ông từ trên xuống dưới, rồi nói với giọng điệu khoa trương,"Ôi chao, quả không ngoa là người làm công nhân, mới một thời gian không gặp, mà tên tiểu tử nhà cậu đã càng ra dáng người rồi! Thế nào, gần đây có phải sống rất tốt không?"
"Anh mau biến đi! Đang trước mặt trẻ con đấy, nói việc chính đi!" Mễ Húc Quang thô lỗ cho người đó một cái cùi chỏ, khi xoay người sang ngang, liền lộ ra bọn nhỏ phía sau.
Lúc này, người đàn ông đó mới nhận ra rằng Mễ Húc Quang và nhóm trẻ em đang mang theo rất nhiều đồ, có thanh tre, xô, còn có cả những chiếc giỏ nhỏ, lại nhìn bùn đất dính trên chân bọn họ, có thể đoán ra được trước đó họ đã làm gì.
Người đó nhón chân lên liếc nhìn vào trong giỏ, lại bắt đầu khoa trương: "Oa! Mọi người đây là lên ngọn núi đó à, sao lại thu hoạch được nhiều vậy? Trên núi còn có không, anh chỉ đường cho tôi đi, tôi cũng lên trên đó xem thử?"
Mễ Húc Quang không muốn tiếp tục trò chuyện người bên đường nữa, lấy ba quả táo dại trong giỏ của Mễ Điềm Điềm đưa cho người đó, rồi chỉ về phía đông nói: "Ừ, chính là trên ngọn núi kia kìa, có điều chỗ chúng tôi đi quả đã bị chúng tôi hái hết rồi, anh tự đi tìm chỗ khác đi."
"A... Hết rồi ư, thế thì thôi vậy, tôi cũng lười đi tìm." Người đàn ông nhận lấy táo tàu dại từ tay Mễ Húc Quang, không chút do dự cầm lên, tùy tiện lau qua rồi gặm.
Quả táo tàu dại này vị không tồi, ngọt ngọt, không hề chua như những người khác đã hái, nhưng thật đáng tiếc, Mễ Húc Quang thật sự đã đem người hái nát cả cây rồi, ông ta muốn đi nhặt một ít thôi cũng không được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play