Đây là lần đầu tiên, Mễ Điềm Điềm về chỗ cha mẹ ở tạm, một gian ký túc xá nho nhỏ cho công nhân viên, gian phòng tuy nhỏ nhưng có đầy đủ các đồ dùng ở bên trong, được mẹ dọn dẹp ngăn nắp, sau khi đi vào, Mễ Điềm Điềm được Mễ Húc Quang bế đặt lên giường.
"Điềm Điềm, nếu con mệt thì nghỉ ngơi trước đi, mẹ dọn xong đồ ăn lên, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau ăn tối." Hôm nay, hai người chọn gói đồ ăn từ căn tin về để ăn cùng nhau.
Mễ Điềm Điềm cũng không mệt lắm, nhưng cô lại cảm thấy vô cùng hiếu kì với căn phòng nhỏ đầy mới lạ này, đôi mắt to tò mò không ngừng đảo quanh, nhìn đủ thứ liền nhảy xuống giường chạy tới giúp Thái Kiều Chi.
Đêm hôm đó, ba người đều hưởng thụ cảm giác được ở chung cùng nhau vô cùng hiếm có này. Mễ Điềm Diềm chơi bên ngoài cả ngày, không đợi đến lúc đi ngủ, đôi mắt cô đã buồn ngủ đến mức không thể mở nổi. Thái Kiều Chi cẩn thận bế con gái lên giường, đắp chăn cho cô, còn bà và Mễ Húc Quang chỉ dọn dẹp đơn giản một chút rồi cũng nằm lên giường.
Ba người ôm nhau ngủ.
Sau đó, Mễ Điềm Điềm bắt đầu chu kỳ ở nhà họ Ôn vào buổi sáng và trở về ký túc xá vào ban đêm, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, dựa vào kỹ thuật thiết kế thành thạo cùng với vẻ ngoài thanh tú, đáng yêu, cô đã có tên tuổi trong số những đứa trẻ sống phụ cận xưởng may, khi cô thông báo sẽ về quê vào thứ bảy, nhiều người đều tỏ ra luyến tiếc.
Trong số đó, người không muốn nhất là Ôn Mộng Thần. Vì không muốn xa cách với Mễ Điềm Điềm, cậu đã đưa ra quyết định:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play