Không những nhận được lời cảm ơn từ bọn trẻ, mà còn có cả tiền nữa, Ôn Mộng Thần lập tức liền đáp ứng, chỉ là trước khi đưa bản vẽ, cậu liên tục nói rằng bức này do chị Điềm Điềm vẽ, tiền bán bản vẽ đưa cho chị Điềm Điềm là được rồi, không nên đưa cậu, cậu chỉ cần lời cảm ơn của các bạn nhỏ thôi. Chờ sau khi quần áo được may, các bạn nhỏ sẽ biết bộ quần áo chúng mặc là do cậu hào phóng mà có, chúng chắc chắn sẽ rất ngưỡng mộ cậu.
Ôn Mộng Thần ngồi một bên ảo tưởng, Ôn Thiết Quân có được câu trả lời như ý muốn đã nhanh chóng bàn bạc với Mễ Húc Quang, cuối cùng, ông ta đã mua được bản thiết kế này của Mễ Điềm Điềm với giá 20 tệ.
"Cái này... Có nhiều quá rồi không?" Lúc Thái Kiều Chi biết đến chuyện này thì mọi thứ đã xong rồi, khi nghe nói bản vẽ con gái tiện tay vẽ ra được bán với giá cao 20 tệ, bà cảm thấy cả thế giới thật diệu kỳ.
20 tệ này hơn nửa tháng tiền lương của bà đó!
"Đâu có đâu có, không nhiều chút nào, tôi nhìn lại còn thấy ít đấy." Phương Lệ Toa cười an ủi Thái Kiều Chi đang sợ hãi, giải thích nói: "Cũng bởi vì Điềm Điềm còn quá nhỏ, còn là lần đầu tiên bán mẫu thiết kế, cứ thế cầm đi trong xưởng mà nói thì không được thuyết phục cho lắm cho nên chỉ có thể đưa ra mức giá này. Nếu sau này quần áo làm ra được ưa chuộng, lần sau bán bản vẽ giá cả sẽ cao hơn một chút."
Lời này khiến cho Thái Kiều Chi giật nảy mình, hoá ra đây không phải là lần duy nhất, về sau nếu có chiếc nào phù hợp còn có thể tiếp tục bán đi ư?
Bảo bối ngoan ngoãn của mình chẳng phải sẽ phát tài ư!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT