Sau khi tiếng chuông báo hiệu tan làm của xưởng may vang lên, Ôn Thiết Quân chặn Mễ Húc Quang và Thái Kiều Chi ở lối vào nhà ăn, kéo bọn họ đi về hướng nhà mình.
"Đi, đi, đi, ăn ở nhà ăn làm cái gì, cùng tôi về nhà ăn cơm trưa. Cả một buổi sáng không gặp, con gái nuôi của tôi chắc cũng nhớ hai người rồi!"
Mễ Húc Quang và Thái Kiều Chi nhìn nhau, trong lòng quả thực có chút không yên tâ, nên không nói nhiều mà đi cùng Ôn Thiết Quân. Trên đường trở về, càng nghĩ càng cảm thấy bất an, Điềm Điềm cũng không can đảm lắm, ở một môi trường xa lạ, chắc sẽ cảm thấy rất sợ hãi?
Ngay cả khi họ giao Điềm Điềm cho người mẹ nuôi trên danh nghĩa, nhưng mà thực tế là Điềm Điềm và Phương Lệ Toa vẫn chưa gặp nhau nhiều, có lẽ cũng không thấy thân thiết lắm, ai, là do bọn họ sơ suất rồi.
Trong lòng hồi hộp, cả hai lặng lẽ đi theo phía sau Ôn Thiết Quân, một lúc sau Ôn Thiết Quân dừng lại, đã đến nơi.
Ôn Thiết Quân nghe thấy giọng nói, liền cười nói với hai người: "Ha ha, chắc là Thần Thần sợ Điềm Điềm quá nhàm chán nên gọi tất cả bạn bè về nhà rồi, chúng ta cũng vào đi."
Nghe tiếng cười bên trong, liền biết bọn trẻ đang chơi rất hòa thuận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT