Bởi vì lo lắng cùng sợ hãi sau khi bị vạch trần chuyện năm đó, Tiêu Tuệ trong lòng không yên tâm, cũng không có ngay lập tức đi theo sau, ngược lại bị tụt lại ở phía sau cùng. Mễ Húc Kiệt vô thức đi về phía trước vài bước, phát hiện Tiêu Tuệ không có đuổi kịp, vì thế Mễ Húc Kiệt dừng lại, xoay người, nắm tay Tiêu Tuệ tiếp tục đi về phía trước.
Tiêu Tuệ bị dọa đến mức thiếu chút nữa là đã ném tay Mễ Húc Kiệt ra ngoài. Cái này... cái này... cái này... biết được chuyện quan trọng như vậy, sao người đàn ông này thoạt nhìn một chút phản ứng gì cũng không có vậy?
Thấy vậy, Tiêu Tuệ càng thêm sợ hãi.
Tiêu Tuệ cảm thấy đây là sự yên tĩnh trước cơn bão táp, nói không chừng chờ đến khi vào trong nhà, thì thứ chờ đợi bà ta chính là bức bách cùng lạnh lùng như gió thu quét qua khiến lá rụng xuống, chỉ có lãnh khốc vô tình mà thôi. Nói không chừng sẽ còn để bà ta và Mễ Húc Kiệt ly hôn! Nghĩ tới đây, Tiêu Tuệ co rúm lại một chút, bà ta hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý đối mặt với loại tình huống này.
Trong lúc Tiêu Tuệ miên man suy nghĩ lung tung thì bọn họ đã trở lại sân của nhà bọn họ.
Mễ Điềm Điềm cùng Mễ Thiên Ân đang ở trong sân chơi đùa, nhìn thấy nhiều người trở về như vậy, trong đó còn có cha mẹ mình, người mà Mễ Điềm Điềm đều nhớ tới cả buổi sáng nay, thì Mễ Điềm Điềm dứt khoát bỏ lại Mễ Thiên Ân, vọt tới chỗ hai người Mễ Húc Quang cùng Thái Kiều Chi.
"Cha mẹ, Điềm Điềm rất nhớ hai người đó!" Mễ Điềm Điềm ôm lấy đùi Mễ Húc Quang, ngẩng đầu lên đôi mắt chớp chớp nhìn Mễ Húc Quang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT