Khổng Tuyết Nhi nhẹ nhàng nhìn Tiêu Tuệ một cái, nghiêng người tránh sang bên cạnh, nói toàn bộ những gì mà bà ta muốn nói ra: "Ha ha, không nghĩ tới đi, chuyện kia căn bản không phải là ngoài ý muốn! Là Tiêu Tuệ chịu không nổi cuộc sống khổ sở của nông thôn, cầu xin tôi giúp cô ta cùng nhau nghĩ biện pháp, sau đó chúng tôi mới nghĩ ra chủ ý như vậy, cô ta cố ý rơi xuống sông để cho Mễ Húc Kiệt anh nhảy xuống sông cứu cô ta, sau đó hết thảy đều là nước chảy thành sông, Mễ Húc Kiệt, anh cũng thật là ngu ngốc, như vậy cũng có thể bị lừa!"
Nói xong, hốc mắt Khổng Tuyết Nhi cũng đỏ lên, nhìn Tiêu Tuệ tiếp tục nói: "Tiêu Tuệ, cô hẳn là không biết nhỉ, mỗi lần nghe cô nói những mâu thuẫn nhỏ với gia trưởng trong nhà, tôi đều cảm thấy rất phiền, con đường này rõ ràng là do cô tự mình chọn, vậy thì cho dù phải quỳ để đi thì cô cũng phải đi hết, huống chi cuộc sống của cô hoàn toàn không vất vả đau khổ chút nào, thật không biết bình thường cô đều lo lắng cái gì nữa, một khi người khác không hiểu suy nghĩ trong lòng cô thôi thì cô đã cảm thấy buồn bực rồi, cô có chuyện không thể trực tiếp nói ra hay sao? Nhất định phải giấu ở trong lòng rồi lại nói hết toàn bộ cho tôi nghe hả? Tôi cũng không phải "thùng rác" của cô, để cho cô trút sầu như vậy! Cô thực sự là làm cho tôi cảm thấy dối trá đến cực độ! Chuyện ngày hôm nay coi như tôi xui xẻo, sau này chúng ta cũng không cần làm bạn bè với nhau nữa, hai chúng ta coi như không còn quan hệ gì nữa!"
Nói xong, Khổng Tuyết Nhi cũng mặc kệ phản ứng của người khác, trực tiếp rời đi.
Trong văn phòng đại đội yên tĩnh đến đáng sợ, ngay cả Triệu Hồng Diệp luôn luôn kêu gào, lúc này cũng không nói gì.
À không đúng, tuy rằng Triệu Hồng Diệp lúc này không phát ra âm thanh gì, nhưng trong ánh mắt bà ta thỉnh thoảng lại hiện lên ánh sáng, đó là cảm giác hưng phấn sau khi nghe được bát quái hết sức cơ mật, không cần nghĩ cũng biết chờ sau khi bà ta ra khỏi cánh cửa này thì "scandal" về nhà họ Mễ sẽ được truyền khắp thôn trong thời gian rất ngắn.
Trên mặt Tiêu Tuệ đã không còn tý huyết sắc nào cả, Tiêu Tuệ cúi đầu xuống thật sâu, cả người bà ta đều run rẩy, bà ta cũng không dám nhìn biểu tình trên mặt những người xung quanh, càng không dám suy đoán Mễ Húc Kiệt sau khi nghe được chân tướng này sẽ có phản ứng như thế nào.
Yên tĩnh tối thiểu có ba phút thời gian, mới có người đột nhiên "uhm" lên một tiếng ngắn ngủi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play