Trong lòng vừa mới hạ quyết tâm, còn chưa đi được mấy bước, hai người Tiêu Tuệ và Khổng Tuyết nghe thấy một loạt tiếng bước chân nhốn nháo truyền đến từ phía sau, còn có một giọng nữ khàn khàn hét về phía bọn họ: "Mau ngăn bọn họ lại, không được để họ đi! Dám đầu cơ trục lợi ở đại đội chúng tôi, tôi xem phải lôi các người đi gặp công an!"
Đầu cơ trục lợi? Việc đó đâu có liên quan gì đến bọn họ? Tiêu Tuệ và Khổng Tuyết Nhi nhìn nhau, đều cảm thấy mình không phải là mục tiêu của đám người phía sau, thế là cũng không thèm dừng lại, vẫn như cũ đi về phía trước.
Nhưng ngay sau đó, họ liền nhận ra mình nghĩ sai rồi.
Những người phía sau đều xông lên vây quanh hai người, Triệu Hồng Diệp, người đã gây ra tiếng động lúc nãy, chen vào phía trong cùng, cũng không thèm nhìn người bị chặn lại là ai, đã dương dương tự đắc nói: "Không nghĩ đến đúng không, các người đầu cơ trục lợi bị tôi phát hiện rồi! Bà đây để ý các người mấy ngày nay rồi, nói thử xem, sáng sớm tinh mơ thế nào, định đi làm cái gì, còn trên tay các người đang cầm cái gì đây? Tên nhóc nhà họ Mễ, sao ... sao lại là hai người? Mễ Húc Quang đâu rồi!?"
Đôi mắt của Triệu Hồng Diệp trợn to như chuông đồng, vẻ mặt không dám tin liếc nhìn Tiêu Tuệ và Khổng Tuyết Nhi, bắt đầu điên cuồng tìm kiếm Mễ Húc Quang và Thái Kiều Chi ở xung quanh họ.
Sao lại có thể như vậy, hai người đó đi đâu rồi? Bà ta ngồi xổm canh cả buổi tối, sao lại chỉ canh được hai con đàn bà này?
Triệu Hồng Diệp thức dậy trước ba giờ sáng, ngồi xổm trong sân nhà mình nghe động tĩnh bên cạnh. Sau khi nghe thấy tiếng đóng mở cửa từ nhà bên cạnh, tiếng bước chân ngày càng xa, bà ta liền về nhà đánh thức Tiền Hải nhờ ông ta thông báo cho người trong thôn, đặc biệt là đội trưởng Mễ Phong Thu, bảo mọi người nhanh chóng đi theo cùng nhau bắt "kẻ đầu cơ trục lợi".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT