Cũng may là xung quanh tối lửa tắt đèn, trời còn chưa sáng, nét ửng đỏ trên mặt bà mới có thể che đi, không để Mễ Húc Quang nhìn thấy được.
Nhưng dù Mễ Húc Quang không nhìn thấy khuôn mặt đỏ lên của Thái Kiều, nhưng ông vẫn có thể tưởng tượng ra được, thế là lại nói: "Vợ à, có phải em ngượng rồi không? Lẽ nào em không thấy là rất giống sao? Đêm thanh gió mát, một đôi tình nhân ... Oái!"
Còn chưa nói xong, chỗ thịt trên eo liền bị túm lấy, nhéo một cái, cơn đau truyền đến, khiến cho Mễ Húc Quang không còn tâm trạng nói những câu vô nghĩa nữa.
"Vợ à, ai ai ai, anh sai rồi, anh sẽ không dám nói như vậy nữa!" Nét mặt ông như cầu xin lòng thương xót, cẩn thận gỡ từng ngón tay của Thái Kiều Chi ra khỏi da thịt của mình, nhích một bước nhỏ sang một bên không chút dấu vết.
"Hừ, cẩn thận đấy!" Đương nhiên, Thái Kiều Chi cũng chú ý tới động tác nhỏ của chồng, lập tức liếc mắt nhìn ông, quay đầu đi, không để ý tới ông nữa.
Mễ Húc Quang tự biết mình sai, vẻ mặt ngượng ngùng vội vàng đuổi theo, cả đoạn đường dài sau đó, đều là tiếng ông thấp giọng xin lỗi.
Hai vợ chồng cùng bước đi về phía thị trấn, nhẹ nhàng bước đi trong buổi sớm tinh mơ, cũng có chút phong vị đó!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT