Cậu tưởng tượng ra, nếu như mình mà mặc bộ quần áo này, vậy thì câu chính là cao bồi miền Tây trên ti vi, vô cùng điển trai, lại còn ngầu đét. Đến lúc đó, cậu có thể chơi trò quyết đầu với Tưởng Thiên Lỗi, hai bên eo đeo hai cây súng gỗ, đứng cách xa nhau mười bước chân, Ôn Mộng Thần có thể chắc chắn rằng, mình nhất định là chú cao bồi điển trai nhất!
Nghĩ đến đây, cậu liền không nhịn được, lộ ra nụ cười vô cùng đắc chí.
Những cậu bạn khác không thể không quan tâm đến Ôn Mộng Thần đột nhiên ngẩn ra, nhìn chằm chằm chiếc áo vest nhỏ trên tờ giấy không chớp mắt, chỉ muốn giật lấy tờ giấy từ trong tay Ôn Mộng Thần, sau đó chạy về nhà tìm người lớn dựa vào đó may cho một bộ giống y hệt mới được.
Tuy nhiên, tờ giấy này là do Mễ Điềm Điềm tặng cho Ôn Mộng Thần, thậm chí còn chỉ đích danh nó là quà của cậu, dù có giật được thì cũng sẽ rất xấu hổ.
Chỉ có Nguyệt Nguyệt là người không quan tâm lắm đến bộ quần áo đó, thay vào đó nhắm vào Mễ Điềm Điềm. Vừa rồi cô ấy đã nghe thấy rồi, mẫu trên tờ giấy là cho chị Điềm Điềm tự mình vẽ, nếu như chị Điềm Điềm biết vẽ quần áo vest như vậy, thì chắc chị ấy cũng biết vẽ váy chứ?
Tay nghề mẹ chị Điềm Điềm giỏi như vậy, có lẽ chị Điềm Điềm cũng có thể vẽ được những chiếc váy siêu đẹp!
Cô gái nhỏ nhút nhát, nhưng lại rất kiên quyết bước về phía Mễ Điềm Điềm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT