Nghe cậu nói xong, Phương Lệ Toa bật cười lắc đầu, bà ta cũng không phản đối cách nói của cậu.
Bà cụ Mễ, Mễ Húc Quang cũng cười mỉm, bọn họ bảo Mễ Thiên Ân có thể ăn. Bị nhiều người nhìn như vậy, Mễ Thiên Ân hơi ngại, cậu đỏ mặt cúi đầu lẳng lặng ăn.
Cậu nghĩ em trai Thần Thần và mẹ của cậu đều rất tốt, vậy mà không chê cậu tham ăn, còn cho cậu thật nhiều. Lúc này, cậu phải ăn từ từ, sau đó chừa lại mấy viên rồi đi đến nhà bạn, để bọn họ cũng nếm thử.
Mễ Điềm Điềm ăn phần trong tay xong thì đảo mắt, cô lại lấy một nắm ra khỏi túi.
Lấy ra xong, cô cũng không ăn mà móc khăn tay trắng sạch sẽ ra, đặt bắp rang lên khăn tay rồi gói lại thật kỹ.
"Chị Điềm Điềm, chị làm gì vậy?" Ôn Mộng Thần nhìn động tác của Mễ Điềm Điềm, tò mò hỏi.
Mễ Điềm Điềm vui vẻ nói: "Chị muốn mang cho anh Đường ở nhà bên nếm thử."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT