Sự khiếp sợ lúc đầu của Mễ Húc Quang biến mất, ông cũng dần bình tĩnh lại, ông cười tỏ vẻ bản thân đã biết. Nhưng trong khi giao tiếp với nhau, ông vô thức kính trọng Ôn Hỉ Dân một chút.
Thấy ông như vậy, Ôn Hỉ Dân cũng không nói gì, chỉ nghĩ đợi sau này tiếp xúc nhiều lần, chắc chắn ông có thể chậm rãi thả lỏng.
Làm trẻ con, Mễ Điềm Điềm thoải mái hơn nhiều, cô đi cùng với Mễ Thiên Ân vừa đi chơi về, đi theo sau Ôn Mộng Thần, giống như đang tìm kho báu được giấu trong động kho báu.
Ôn Mộng Thần chọn quà cho mấy đứa nhỏ nhà họ Mễ trên tiêu chí "thực dụng". Khi bọn họ mở món quà đầu tiên, bọn họ liền biết "thực dụng" đồng nghĩa với "ăn".
Quả nhiên không ngoài dự đoán của bọn họ, một gói to kẹo sữa thỏ trắng lớn, một túi lớn kẹo dồi tôm đỏ, hai hộp sắt bánh quy lớn, năm hộp nước ngọt, một túi bánh trung thu đường đỏ thơm ngào ngạt, vậy mà còn có một túi bắp rang thật lớn!
Sau khi mở túi, mùi bắp rang vàng giòn thơm ngon lập tức trào ra, ba đứa nhỏ ở đây đồng thời nuốt nước bọt.
Ôn Mộng Thần tỏ vẻ bình tĩnh, cậu đưa hai tay vào trong túi, lấy hai nắm bắp rang đưa cho Mễ Điềm Điềm và Mễ Thiên Ân, thúc giục bọn nhỏ nếm thử hương vụ. Sau đó cậu cũng lấy một nắm nhỏ, cẩn thận ăn từng viên bắp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT