Đường Lâm Khuê chấm hỏi đầu đầu, anh thẳng thừng nói: "Em Điềm Điềm, thời tiết hôm nay rất tốt, bên ngoài còn không có chút gió nào chứ đừng nói là ở trong nhà, sao em lại bị gió thổi cát làm cay mắt?"
Nhìn đôi mắt tràn đầy sự hiếu học của đối phương, mãi sau đó Mễ Điềm Điềm mới nhận ra dường như cô làm chuyện ngốc rồi.
Trước mắt cô tối sầm lại, xong rồi, cô bị xem là đồ ngốc mất thôi!
"Anh Đường, chúng ta đừng nói chuyện này nữa, bây giờ em cũng đâu có khóc!" Mễ Điềm Điềm phồng má, cô kéo Đường Lâm Khê ra ngoài chơi.
Đường Lâm Khê cản cô lại. Đường Lâm Khê đã nghe nói chuyện của thôn, anh cảm thấy lúc này ở bên ngoài rất nguy hiểm, mấy đứa nhóc tay không có vũ khí như bọn họ vẫn là không nên ra ngoài. Cho dù muốn ra ngoài chơi thì cũng phải chờ đến chủ nhật, lúc đó chị Thanh Thanh và anh Thiên Hạo được nghỉ học, một đám nhóc ra ngoài chơi mới an toàn.
Anh nói ý nghĩ của mình với Mễ Điềm Điềm, Mễ Điềm Điềm nghĩ lại cũng thấy đúng, cô lập tức chấp nhận cách nói này, hai người quyết định hôm nay không ra khỏi cửa mà ở nhà chơi.
Nhưng hai người không thể chơi quá lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play