"Cháu, cháu cũng nói bánh bao này là mua từ tiệm cơm quốc doanh nha." Khi qua khỏi sự bất ngờ, Ôn Mộng Thần im lặng mà cắn một miếng bánh bao, sau đó mới yếu ớt giải thích.
Nhưng thật sự là do chú dì và hai người anh trai này cứ nhìn cậu chằm chằm, cho nên cậu mới nghĩ có phải bản thân đã nói sai gì không, vì vậy mới bị nhìn đến như vậy.
Nghĩ đến đây, cậu lại lặng lẽ rụt cổ mình lại, làm cho Mễ Điềm Điềm phải đi đến gần hơn. Cậu cũng chỉ biết mỗi tên của Điềm Điềm, trong tiềm thức cũng cảm thấy chỉ cần ở bên cạnh người này thì cậu sẽ được thêm chút an toàn.
Mễ Húc Quang và Thái Kiều Chi nhìn nhau, sau đó Thái Kiều Chi bật cười, tiếng cười còn phát ra thành tiếng, cười một lúc, sau đó ở dưới ánh nhìn khó hiểu của Ôn Mộng Thần, bà mới nói cho cậu biết, bánh bao mà cậu cầm trong tay thật sự là được mua về từ tiệm cơm.
Điều bọn họ ngạc nhiên là ở chỗ, tại sao cậu lại biết được hương vị bánh bao này là mua ở tiệm cơm, có vẻ như cậu đã ăn ở đó rất nhiều lần.
Hóa ra là như vậy, vậy thì bản thân cậu vẫn còn được an toàn.
Ôn Mộng Thần chớp chớp đôi mắt đã ươn ướt của mình, đem miếng bánh bao còn lại ở trong miệng cuối cùng cũng có thể nhai nuốt, sau đó cậu nói nguyên nhân cho Mễ Húc Quang biết: "Là do cha và ông nội của cháu thường hay đi đến tiệm cơm đó ăn, sau khi về nhà đều sẽ mang bánh bao nhân thịt về cho cháu ăn, trước kia cháu còn thấy thịt trong bánh bao cứ beo béo nên không thích ăn. Không ngờ rằng, cũng có ngày cảm thấy bánh bao ăn rất ngon..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT