Mà hai bên đường đều là cỏ hoang um tùm, cỏ dại có thể mọc cao đến nửa người, cho dù có người làm tổ bên trong, cũng khó mà bị phát hiện.
Trừ phi có người đi vào.
Mễ Điềm Điềm bị một con chuồn chuồn lạc đường hớp hồn, vô tình đi vào giữa bãi cỏ dại. Đột nhiên, dưới chân cô vấp phải thứ gì đó, theo quán tính, cả người cô nhào tới phía trước và ngã xuống đất.
Mễ Húc Quang và Thái Kiều Chi vẫn luôn để mắt đến Mễ Điềm Điềm bên này, nhìn thấy cơ thể của con gái ngã về phía trước, mắt thấy tới cứu không kịp, tim của họ bỗng đập nhanh hơn bình thường, vội vàng chạy đến đỡ người dậy. Trong lúc chạy tới, bọn họ còn nghe được tiếng r*n rỉ, trong lòng cảm thấy kỳ quái, sao giọng của con gái nghe lại lạ như thế?
"Điềm Điềm, con không sao chứ, có bị thương hay không?" Thái Kiều Chi lo lắng hỏi, cố gắng đẩy đám cỏ dại trước mặt ra, tìm kiếm bóng dáng con gái bị cỏ dại vây quanh.
Ngay sau đó, từ trong bụi cỏ dại phát ra tiếng của Mễ Điềm Điềm: "Cha mẹ ơi, Điềm Điềm không sao, nhưng bên này có một bạn nhỏ, hình như cậu ấy đã bị hôn mê rồi..."
Giọng của cô có chút run rẩy, làm gì có ai đi trên đường, chẳng may vấp phải một kẻ không rõ sống chết lại không cảm thấy sợ hãi chứ. Là một đứa trẻ tốt bụng, Mễ Điềm Điềm ngoan cố tin rằng người bạn nhỏ mà cô vấp phải chỉ bị ngất đi, chứ chưa có chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play