Bị mắc kẹt trong suy nghĩ, cho nên Đường Lâm Khê tạm thời chưa tìm được một lý do mới, để biện hộ cho câu từ chối kia.
Lúc này, giọng nói của Mễ Thiên Ân từ trong gian nhà chính giữa vọng ra: "Em gái Điềm Điềm, em muốn đi ra ngoài chơi sao? Em muốn đi đâu, anh đưa em đi nhé, đi tìm đám bạn của anh chơi cùng!"
Rất dễ nhận ra, Mễ thiên Ân cũng nghe được lời nói của Mễ Điềm Điềm, bằng không cậu sẽ không nói như vậy. Đường Lâm Khê nhìn cậu bằng ánh mắt đồng cảm, chờ xem, rồi cậu cũng sẽ bị từ chối giống như anh thôi.
Và quả nhiên, Mễ Điềm Điềm cũng từ chối lời đề nghị của Mễ Thiên Ân, còn đem suy nghĩ của mình nói ra.
Vừa nghe xong suy nghĩ của Mễ Điềm Điềm, Mễ Thiên Ân liền hiểu, em gái muốn ra ngoài chơi trò 'thám hiểm'. Trong đầu Mễ Thiên Ân cũng nghĩ tới cảnh mọi người ra ngoài đi thu hoạch: rau dại xanh biếc ăn rất ngon, bắt được thỏ lớn, cá lớn cá nhỏ, còn các loại gà rừng và vịt hoang, trứng ngoài đồng, còn có thu hoạch được nhân sâm cho ông nội nữa.
Nghĩ tới đây thôi, nước miếng trong miệng cậu cũng đã muốn chảy ra.
"Được đó, được đó! Anh cũng muốn đi, chúng ta bắt đầu xuất phát từ chỗ này luôn đi!" Nghĩ đến việc gia đình họ đã không có được ăn thịt trong một thời gian, nên Mễ Thiên Ân càng vội vàng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT