Mễ Thiên Hạo, Mễ Thiên Trạch, Đường Lâm Khê và Triệu Lăng bốn người ở bên cạnh tự cảm thấy không giúp ích được gì, đành phải đứng ngây ngốc một bên, lặng lẽ nghĩ thầm trong lòng, rốt cuộc là tại sao Mễ Ninh Ninh lại khóc đau lòng như vậy.
"Sao thế, sao thế? Ninh Ninh làm sao mà khóc, đứa nào bắt nạt cháu?" Động tĩnh ở sân quá lớn đã thu hút bà cụ Mễ và Thái Tiểu Đào vốn đang ở trong nhà chạy ra.
Ánh mắt bất thiện của bà cụ Mễ quét qua mấy đứa cháu trai một vòng, phát hiện chúng không hề tỏ ra chột dạ hay có bất cứ biểu hiện nào khác, trong lòng lại càng nghi ngờ, cháu gái mình không phải bị lũ con trai bắt nạt, vậy thì tại sao nó lại khóc thành bộ dạng như vậy?
"Bà ơi..." Bởi vì tâm trạng quá kích động, Mễ Ninh Ninh khóc đến mức hụt hơi, thấy bà cụ Mễ tới thì không nhìn bà với dáng vẻ yên tĩnh ngoan ngoăn trước kia nữa mà giang hai tay muốn chạy tới ôm lấy bà.
Bà cụ Mễ hiểu ý, ôm lấy cháu gái và nhẹ giọng hỏi: "Ninh Ninh, cháu làm sao vậy?"
"Hu hu hu, mẹ không quan tâm tới chúng cháu nữa, mẹ còn không cười với cháu và chị, bà ơi, có phải mẹ không thích chúng cháu, không yêu chúng cháu nữa không?" Mễ Ninh Ninh nói ra toàn bộ vấn đề đè nén trong lòng, sau khi nói xong ngược lại đã thấy thoải mái hơn nhiều, từ từ bình tĩnh trở lại. Hai mắt cô ấy nhìn chằm chằm vào miệng bà cụ Mễ không hề chớp mắt, bướng bỉnh muốn có được đáp án.
Bà cụ Mễ trừng mắt: "Cháu nói ngốc nghếch gì vậy, mẹ cháu làm sao có thể không yêu cháu được? Ninh Ninh, lời này là ai nói với cháu hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT