Ngày hôm sau, Mễ Điềm Điềm từ trong miệng Đường Lâm Khê biết được cậu
Trong lòng Mễ Điềm Điềm nghĩ, thật tốt, anh Lâm Khê quả nhiên là một viên "đường"(*) tốt!
(*)Ý nói Đường Lâm Khê là một người bạn tốt, nhưng vì Lâm Khê họ Đường nên tác giả đã lấy hình ảnh "kẹo đường" để hình dung về cậu.
Cô cũng không dám gọi Đường Lâm Khê là "Đường Đường" trước mặt cậu, nhưng thật ra thì trong lòng đã lén gọi đến đầy vui vẻ rồi.
Hai người ngồi ở cửa nhà chính, hai tay Mễ Điềm Điềm nâng má, trong miệng ngâm nga một chút giai điệu dân gian mà chỉ có cô mới có thể nghe hiểu, rất là nhàn nhã thong dong tự tại. Nhưng rất nhanh, cô liền phát hiện Đường Lâm Khê hôm nay vẫn luôn xuất thần.
"Anh Lâm Khê, anh đang suy nghĩ cái gì vậy?" Mễ Điềm Điềm dùng đầu ngón tay chọc vào mu bàn tay Đường Lâm Khê, ý đồ thu hút sự chú ý của cậu.
Đường Lâm Khê xác thực bị Mễ Điềm Điềm chọc đến phục hồi tinh thần lại, cậu quay đầu cười ngượng ngùng với Mễ Điềm Điềm, nhưng không có trả lời nghi vấn của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT