Ân oán giữa các cô đã diễn ra từ xưa đến nay, mỗi lần Tiêu Tuệ tới, nữ thanh niên tri thức này đều sẽ tiến lên trước nói những lời tràn ngập tính công kích, đối với chuyện này, những thanh niên tri thức khác đã thấy thành quen. Bởi vì lần nào, Khổng Tuyết Nhi cũng sẽ không mềm không cứng phản bác lại.
Khổng Tuyết Nhi thu hồi ánh mắt, trên mặt đã không còn nụ cười không màng danh lợi như khi nói chuyện với Tiêu Tuệ nữa, bà ta lặng lẽ nhìn chằm chằm vào nữ thanh niên tri thức kia một lúc lâu, đột nhiên cười một tiếng, nói: "Tôi và Tiêu Tuệ là bạn tốt nhiều năm như vậy, đóng cửa nói chuyện riêng một chút, chẳng lẽ còn phải được cô đồng ý sao? Lục Bình, cô quản quá rộng rồi đấy."
Nói xong, bà ta mặc kệ Lục Bình sẽ có phản ứng gì, trực tiếp trở về phòng của mình, đóng chặt cửa lại.
Lục Bình sắp tức chết, bà ta ghét nhất là dáng vẻ làm bộ này của Khổng Tuyết Nhi. Đều là thanh niên tri thức xuống nông thôn, cô ta tỏ ra kiêu ngạo cho ai xem chứ!
Có người còn ở bên ân cần nhắc nhở bà ta: "Lục Bình, cô không có chuyện làm lại cố ý đi tìm Tuyết Nhi gây phiền phức à, cô không biết cô ấy và Tiêu Tuệ có quan hệ tốt ư. Hai người bọn họ đóng cửa lại thì thầm chút chuyện thì chọc gì tới cô?"
"Hay là nói, cô không thể vì năm đó không đoạt được căn phòng này từ Khổng Tuyết Nhi, mà cảm thấy cô ấy không vừa mắt đi. Cô ấy thực sự là một người tốt!" - Có một nam thanh niên trí thức khác nói một câu thay cho Khổng Tuyết Nhi.
Dịu dàng, hiền lành, có tri thức lại hiểu lễ nghĩa, đây là ấn tượng của hắn về Khổng Tuyết Nhi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT