Triệu Oánh cười cười cho qua chuyện, rồi lấy cớ trở về phòng lấy đồ để rời khỏi tầm mắt Đường Ngọc Lan. Chờ sau khi Đường Ngọc Lan quay trở lại bếp thì Triệu Oánh suy nghĩ một chút, rồi cũng đi đến phòng Đường Lâm Khê một chuyến.
Sau khi cẩn thận nhanh chóng tìm kiếm một lượt trong căn phòng không lớn này thì Triệu Oánh đã thành công phát hiện ra dấu vết bị người động qua ở vị trí góc tường, đại khái có thể xác nhận đây là kiệt tác của Đổng Đại Dũng, lúc trước anh ta chính là cố ý tìm cớ trở về để đến phòng Đường Lâm Khê lấy đồ.
Vậy thì, câu hỏi đặt ra là, đồ vật mà Đổng Đại Dũng cất giấu rồi lại lấy đi rồi ấy rốt cục là cái gì?
Ánh mắt Triệu Oánh sâu hun hút, cô ấy chợt nhớ tới một màn vào đoạn thời gian trước, cái hôm mà Đổng Đại Dũng về trễ, sau đó anh ta vội vội vàng vàng vào phòng. Có lẽ, đó chính là ngày mà anh ta đã nhặt được thứ gì đó ở bên ngoài?
Sau khi chỉnh lý lại cảm xúc, Triệu Oánh rời khỏi phòng Đường Lâm Khê, cô ấy còn cẩn thận quét dọn góc kia một lượt, sau đó thì mới đi vào phòng mình tùy tiện cầm cái gì đó, rồi chào tạm biệt với Đường Ngọc Lan, một lần nữa trở lại trong ruộng làm việc.
Chờ đến lúc Triệu Oánh quay trở lại ruộng, Đổng Đại Dũng nửa câu cũng không hỏi cô ấy đã đi đâu, anh ta còn đang mải nói chuyện cười đùa với người bên cạnh đâu!
*
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT