Còn mẹ ruột của cậu Tiền Nguyệt Sắc, cho tới nay vẫn không ưa cậu, không gần gũi với cậu, càng không vì cậu mà nói chuyện, cứ để bọn nhỏ ở trong nhà mà đi.
Cho dù tính cách Đường Lâm Khê đã sớm trưởng thành, biết mình xui xẻo từ nhỏ, nên không đặc biệt gần gũi với người khác, nhưng những người đó đều là người thân của cậu mà, lại có thể đối xử với cậu như vậy, còn không bằng cả người ngoài, điều này làm trái tim của Đường Lâm Khê vô cùng đau đơn.
Nhưng dì thì khác, vừa mới gặp mặt không lâu, Đường Lâm Khê đã cảm nhận được ý tốt của Đường Ngọc Lan, bà ta thật lòng quan tâm cậu, yêu thương cậu, không giống với những người giả vờ giả vịt đó.
Nghĩ tới đây, Đường Lâm Khê theo bản năng nắm chặt tay Đường Ngọc Lan.
Bỗng dưng nhớ đến những gì Đường Ngọc Lan vừa mới nói,"Tiều Điềm Điềm" ở cách vách sẽ đến chơi với cậu, Đường Lâm Khê không khỏi mong đợi. Dì là người tốt, hàng xóm gần nhà dì chắc chắn cũng là người tốt, hy vọng sẽ sớm được gặp mặt.
Một gương mặt vốn dĩ đang u sầu, bởi vì tâm tư lộ ra ngoài, giống như mặt trời mọc vậy, ý cười nhợt nhạt chợt lóe qua.
Ngay cả bản thân Đường Lâm Khê cũng không phát hiện ra, bản thân vừa nở nụ cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play