Tiểu Lang là cô nhi.
Trước đó, cha mẹ cậu đều là người vì lánh nạn đói mà chạy đến đây, sau khi đến thôn Phong An thì định cư ở đây, hai người kết hôn và sinh ra cậu. Nhưng không đợi được đến lúc cuộc sống tốt hơn thì hai người lại bị bệnh mà qua đời, chỉ để lại một mình cậu khổ cực bơ vơ không nơi nương tựa.
May mắn người trong thôn tâm địa hiền lành, thỉnh thoảng vẫn tiếp tế cho cậu một ngụm ăn, để đứa trẻ còn nhỏ như cậu không đến mức chết đói. Quần áo trong nhà không mặc nữa hay hơi rách cũng sẽ cho cậu, sau đó Tiểu Lang sẽ chắp vá lại, nhờ vậy mà cậu cũng có quần áo mặc cùng với chăn đệm không tính là dày. Cậu lớn lên đầy khó khăn như vậy.
Khi lớn lên một chút, Tiểu Lang có sức khoẻ, chủ động đi làm việc cho những gia đình đã từng giúp đỡ cậu. Đồng thời, cậu cũng bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai của mình, cậu muốn sống, cũng muốn tìm hiểu và học hỏi một số kiến thức, vì chỉ có như vậy thì sau này cậu mới có thể có một cuộc sống tốt hơn.
Cậu đã cầu xin đại đội trưởng trong một thời gian rất lâu và cuối cùng rốt cuộc cũng đã được cho phép đến trường đọc sách, đổi lại thì, mỗi ngày sau giờ học cậu cần phải quét dọn vệ sinh trong phòng học và làm những công việc khác trong khả năng của mình ở trường.
Để có thể đi học, Tiểu Lang sẽ phải làm việc chăm chỉ làm việc hơn.
Vào thời điểm ban ngày mà không cần làm việc thì cậu sẽ cầm những vật dụng nhỏ mà cậu tự làm ra lên núi. Nào là bắt cá, hái quả dại, đào bẫy, tìm trứng gà rừng hoặc trứng chim khác, chỉ cần là những biện pháp có thể tìm được thức ăn, cậu hầu như đều thử qua một lần. Thỉnh thoảng may mắn, có một số con vật nhỏ rơi vào bẫy cậu đào thì ngày hôm đó, cậu có thể ăn một bữa ăn no nê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT