Tìm một hồi lâu, mới phát hiện ra. Ở vị trí trung tâm của bụi cây đó, ở dưới bụi cây cũng bị chúng nó bao phủ hết, Mễ Thiên Trạch sờ được chỗ cứng rắn nhô lên, dùng móng tay nhẹ nhàng nắm một tí bóp một cái sau đó lấy tay ra, quả nhiên trên tay cũng có mùi giống y như em gái, mà còn đắng chát, nồng nặc hơn.
"Thiên Trạch, Điềm Điềm, hai người đang làm gì vậy?" Ở phía sau phát hiện hai người vẫn chưa trở về, bọn họ dẫn theo mấy người đi tới, thấy hai người không ngừng hái quả dại, cũng không biết để làm gì nữa.
Mễ Điềm Điềm nói cho các anh chị biết những gì họ tìm thấy được bằng giọng nói ngọt ngào, Mễ Thiên Trạch ở bên bổ sung, còn thay phiên nhau đặt ngón tay lên mũi cho bọn họ ngửi ngửi, hỏi họ có biết đây là mùi gì hay không.
Đáng tiếc, không một ai biết.
"Chúng ta đào ra hết đi thì biết liền!" Mễ Thiên Ân đưa ra một ý tưởng vô cùng đơn giản và thô bạo.
Nếu đã ngửi mà vẫn không biết là cái gì, thì chỉ còn cách đào ra xem thôi, nói không chừng nhìn thấy được sẽ biết đó là gì.
Với lại, hiện tại chỉ có thể làm như thế thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT