Khó trách chỉ là một câu thoại như vậy, cho dù nhiều cũng không có gì đáng nói.
“Thầy Triệt, lát nữa chúng ta quay, cậu nhập vào góc nhìn nữ chính, nữ chính đối với nam chính vừa không nỡ, vừa mịt mờ với tương lai, lúc này cậu khóc một chút, khóc nhẹ thôi là được.” Đạo diễn Diêu vẫn còn nhớ rõ lần đầu Triệt Mục Hoàn quay phim, ông nghiêm túc phân tích, giải thích cho Triệt Mục Hoàn: “ cậu bên này đưa ra cảm xúc đúng chỗ, thầy Đổng cũng sẽ càng phát huy tốt hơn.”
Triệt Mục Hoàn nghe vậy khựng lại một chút, bị giấu giếm kín mít như vậy, lại còn không nỡ với đối phương? Lại còn vì người này mà khóc? Không đánh cho một trận đã là nhẹ.
Nhưng… đạo diễn yêu cầu, vậy thì thôi.
Triệt Mục Hoàn gật đầu, lại đứng đối diện với Đổng Thịnh.
“Chuẩn bị một chút, ấp ủ cảm xúc.” Đạo diễn Diêu cho họ chút thời gian và không gian.
Hạ Nhĩ Hào hóng chuyện liền giơ di động lên, Đại Chu cũng vội vàng lấy điện thoại chuẩn bị quay: “Thầy Triệt nhà mình lát nữa diễn phối hợp cho người ta, phim chính chưa quay thì chúng ta quay, giữ lại làm kỷ niệm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play