Chương 104: Cố Bỉnh Khiêm là người tốt
Người đàn ông chân thọt loạng choạng chạy về phía trước. Bốn bề tĩnh mịch, anh ta chỉ nghe tiếng bước chân mình vang dội, hòa với hơi thở dồn dập. Mỗi bước như giáng nặng xuống nền đất trơn trượt, âm vang quẩn quanh trong cô tịch. Bỗng một luồng lạnh lẽo rờn rợn men dọc sống lưng. Theo bản năng, anh ngoái lại. Trong bóng đen đặc, dường như có thứ gì đó đang lặng lẽ di chuyển.
Tim đập thình thịch. Nỗi sợ khó tả bóp nghẹt cổ họng, cuống họng rát bỏng như bị lửa thiêu, không khí như đặc quánh, đến thở cũng trở nên khó nhọc.
Mồ hôi lạnh rịn ướt lưng áo, vết thương chưa cầm máu nhói buốt. Trong màn đêm vô tận, nỗi sợ vô hình như một tấm lưới quấn chặt quanh thân, mỗi bước đi đều như đặt chân lên ranh giới sống chết.
Chỉ mong chỉ mong cô ấy đã thoát vòng vây thây ma.
“Xin các anh, đội trưởng vẫn còn ở trong đó, lại còn bị thương nặng.” Cô gái quỳ sụp xuống, nước mắt lem đầy mặt, giọng khàn đặc khó nghe. “Vì cứu em nên đội trưởng mới rơi vào nguy hiểm.”
“Đừng khóc đã.” Phù Thanh Phỉ đứng ngay trước mặt cô, trông cứ như cô đang quỳ trước cậu vậy, vội khom người đỡ. “Có gì từ từ nói, đừng quỳ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play