Chương 103: Kinh hồn trong động karst
Những tia sáng rịn qua các kẽ hở hẹp, hóa thành sợi bạc mảnh cắt đôi màn đêm, soi lên những nhũ đá muôn hình vạn trạng trên vách động. Có khối như thác nước bị đông cứng, có khối như lưỡi kiếm treo lơ lửng.
Ánh sáng và bóng tối đan cài. Không khí đặc quánh mùi máu tanh lẫn hôi thối thịt thối rữa. Nền đá ẩm trơn chất đầy tay chân cụt rời. Máu đỏ thẫm thấm đất rồi theo lối mòn ngoằn ngoèo chảy xuống, nhuộm đỏ vũng nước phía dưới.
Tiếng thở dốc khàn khàn vang nơi tối sẫm. Sau một cột nhũ đá to, người đàn ông giữa mùa đông chỉ mặc áo thun dài tay mồ hôi rịn đầy trán. Anh cắn răng chịu đau, cúi đầu lấy dao găm rạch áo. Chẳng mấy chốc, anh xé vạt áo thun đã ướt đẫm mồ hôi và máu, quấn chặt bắp chân đang rách sâu thấy cả xương.
“Đội… đội trưởng…” Cô gái bên cạnh cũng đầu bù tóc rối. Mái tóc vàng vì thiếu dinh dưỡng dính đầy mảng nâu đỏ khô queo, bết lại thành từng lọn bốc mùi nồng nặc.
“Suỵt, đừng nói.” Người đàn ông tựa sau nhũ đá, ngửa đầu dựa vách, hơi thở yếu ớt, nén giọng cắt lời.
Chỗ họ ẩn khá kín, ở nơi cao nhất, lũ xác sống vây bên dưới tạm thời chưa đánh hơi được. Nhưng thế này không kéo dài được. Nếu không tìm đường thoát, sớm muộn bọn chúng cũng lần theo mùi máu tới nơi. Dù không tìm ra, anh cũng có thể chết vì mất máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT