Giang Nam nghe vậy cười: “Sao thế? Ông chủ lớn cũng hoang mang với cuộc sống, muốn nghe ý kiến của những con kiến nhỏ như chúng tôi sao?”
Triệu Thụy cũng cười, ánh mắt lóe lên: “Cứ coi như vậy đi.”
Giang Nam thở dài, như thể thở dài hết sự mệt mỏi của kiếp trước, sau đó mới cười nói: “Đương nhiên là kiếm tiền rồi an hưởng tuổi già.”
Học đại học, học nghiên cứu sinh, có được đủ điều kiện để ở lại trường, từ đó có được hộ khẩu Thượng Hải, nỗ lực tích cóp tiền làm vốn, năm 88 kiếm lời từ việc mua bán công trái, đầu những năm 90 dồn hết vào thị trường chứng khoán, năm 95 mua mười, hai mươi căn hộ cho thuê, vậy là có thể an nhàn nghỉ hưu rồi.
Triệu Thụy nghe xong, vui vẻ đánh giá: “Ngoại trừ việc mua bán công trái thì đúng là nhàn hạ thật.”
Mua bán công trái cần phải chạy qua chạy lại giữa các thành phố, vừa mệt, lại vừa không an toàn, những việc còn lại đều là hoạt động đầu óc nhẹ nhàng.
Giang Nam cười: “Nếu không nhàn hạ chút thì làm sao xứng với khả năng tiên đoán trước của tôi chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play