Trình Đăng Lâm bất đắc dĩ, im lặng một lát mới nói: “Chuyện của Di Tâm, xin lỗi cô.”
Giang Nam cười: “Chẳng phải anh đã nói là không quản cô ta nữa sao? Anh không cần phải xin lỗi, tôi phân biệt rõ ràng giữa anh và cô ta, hơn nữa cô ta đã ngồi tù rồi, ân oán giữa chúng tôi xem như đã được giải quyết.” Sau này nếu Trình Di Tâm còn giở trò, cô sẽ trị cô ta tiếp.
Trình Đăng Lâm gật gật đầu, anh ta hiểu, sau đó đưa cho Giang Nam một địa chỉ và số điện thoại mới, đây là địa chỉ ký túc xá của anh ta, sau này tiện cho Giang Nam liên lạc với Trình Hạo.
Giang Nam ghi lại, cất cuốn sổ vào túi, rồi đưa tiền sinh hoạt nửa năm sau của Trình Hạo cho anh ta.
Vừa đưa vừa nghĩ, cô phải nhanh chóng kiếm tiền thôi, nếu không, cứ ngồi ăn núi lở như vậy sẽ hết sạch.
Xong chuyện này, Giang Nam không còn gì để nói với anh ta nữa, phất tay rồi rời đi.
Trình Đăng Lâm nhìn theo bóng lưng bọn họ cho đến khi khuất xa, Giang Nam từ đầu đến cuối không hề quay đầu lại, nhưng người đàn ông kia lại quay đầu nhìn anh ta, trong ánh mắt mang theo sự đề phòng của đàn ông không thể nhận ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play