◎Thăm người thân◎
Nhờ sự giúp đỡ của Tần Thứ, lần này Thạch Đông Đông cặm cụi, cuối cùng cũng viết xong bài văn trong nửa giờ. Lạc Dịch Dương thò cái đầu nhỏ ra nhìn, lần này tốt hơn nhiều so với "trường phái hiện thực" ban nãy. Tuy bài viết bình thường nhưng với bài văn 30 điểm, đạt hơn 20 điểm là không thành vấn đề.
Tần Thứ khẽ gõ nhẹ vào cái đầu nhỏ của Lạc Dịch Dương, “Dạy em đọc chữ không học, em có hiểu được không?”
Lạc Dịch Dương lè lưỡi trêu anh, “Em hiểu được đó, không ngờ phải không~”
Thạch Đông Đông lúc này đã không còn khóc nữa, nhưng nước mũi đã khô trên mặt. Tần Thứ nhìn mà cau mày, chỉ muốn ấn người vào chậu nước mà rửa sạch.
Hoàn thành nhiệm vụ, Thạch Đông Đông cầm bài văn mới của mình đi tìm mẹ Đông Đông xem. Không ngờ mẹ Đông Đông đọc mà đỏ cả mắt, “Thằng nhóc con, hóa ra mày còn nhớ chuyện mẹ mày đội mưa cõng mày đi bệnh viện.”
Thạch Đông Đông "á" lên một tiếng, cậu bé có thể nói rằng cậu bé không nhớ, tất cả những điều này đều là do "cao nhân" chỉ điểm mà bịa ra không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT