"Ôi, Lạc Bảo đến rồi, mau lại đây với ông nội." Khuôn mặt lạnh lùng ban nãy của ông Lý lập tức giãn ra, nở nụ cười tươi rói. “Thứ Thứ, đi lấy kẹo cho em con.”
Tần Thứ thuận thế vào nhà lấy kẹo sữa mà Lạc Dịch Dương thích nhất. Buổi dạy dỗ của Tần Chấn Uy cũng bị buộc phải dừng lại, ông ta khịt mũi một tiếng thể hiện sự bất mãn.
Lạc Dịch Dương lóc cóc chạy đến bằng đôi chân ngắn cũn, nhìn thấy Tần Chấn Uy đang ngồi đó cũng cất tiếng gọi ông nội bằng giọng non nớt.
Tần Chấn Uy mặt vẫn còn nghiêm nghị, chỉ hờ hững ừ một tiếng. Tần Thứ cũng mang theo một ít kẹo sữa và bánh quy ra. Tần Thứ lấy hai viên kẹo sữa đặt vào tay Lạc Dịch Dương, Lạc Dịch Dương ngoan ngoãn nói: “Cảm ơn anh trai.”
Lạc Dịch Dương bóc một viên kẹo sữa nhét vào miệng, rồi lật đật chạy đến bên Tần Chấn Uy, “Ông nội, cho ông.”
Tần Chấn Uy liếc nhìn bé con đang dúi vào mặt mình, trông thì đáng yêu thật, đặc biệt là đôi mắt to tròn long lanh cực kỳ đẹp. Nhà họ Tần có khá nhiều trẻ con cả chính chi lẫn bàng chi, nhưng đứa nào cũng có vẻ sợ ông, không dám thân thiết. Đứa nhỏ này thì lại dạn dĩ, chẳng sợ ông chút nào.
Không ngờ ở cái nơi hẻo lánh này lại có đứa trẻ đáng yêu đến vậy, “Tên là gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play