Nửa đêm, Tạ Minh Triết được Đường Mục Châu lái xe đưa về căn cứ Niết Bàn. Cậu rón rén quay về ký túc xá của mình, nhưng vừa định mở cửa thì phòng bên cạnh đột nhiên có người bước ra – là Trần Tiêu.
Trần Tiêu nhìn thấy cậu thì sững người, sau đó cười như không cười hỏi: “Đi ăn cơm với Đường Mục Châu, ăn đến khuya thế này mới về, hai người định ăn sập cả nhà hàng à?”
Tạ Minh Triết biết anh đang nói đùa, vành tai hơi nóng lên, cậu nhanh chóng chuyển chủ đề: “Khụ, anh Trần còn chưa ngủ sao?”
Trần Tiêu cũng không tiếp tục trêu cậu, nói: “Không ngủ được, định đến văn phòng lấy chút tài liệu.”
“Ngày mai đâu có trận đấu của anh và Tần Hiên, anh nửa đêm lấy tài liệu làm gì?”
“Không phải chuyện của giải đôi.” Trần Tiêu giải thích: “Là anh vừa nghĩ ra một vài ý tưởng làm thẻ, muốn tra cứu tài liệu để hệ thống lại. Em cũng biết đấy, chuyện làm thẻ này khi không có cảm hứng thì vắt óc cũng không ra, nhưng một khi có cảm hứng rồi thì không thể nào cản lại được.”
“Điều đó thì đúng.” Về điểm này, Tạ Minh Triết vô cùng đồng cảm. Khi có cảm hứng, cậu có thể làm một lèo rất nhiều lá bài, nhưng khi không có thì một lá cũng chẳng làm nổi. Dù sao cũng không buồn ngủ, Tạ Minh Triết quyết định cùng Trần Tiêu đến văn phòng để nghe thử ý tưởng của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play