Phượng Miên có chút buồn bực. Truy binh đã đi, sao Tạ Tuần vẫn ủ rũ như vậy? 

"Đang, đau sao?" Phượng Miên ngồi trên giường, tò mò nghiêng đầu nhìn Tạ Tuần. 

Tuy Phượng Miên vẫn chưa nói rõ nhưng đã nghe trong nhiều ngày nên Tạ Tuần cũng có thể đoán được đại khái ý của cậu: "Không đau, ta chỉ là có chút nhớ nhà thôi." 

Phượng Miên hiểu. Nếu cậu rời khỏi cha nương lâu như vậy, cậu cũng sẽ nhớ nhà. Nhưng cha nói bây giờ Tạ Tuần vẫn chưa thể về nhà, nếu không sẽ bị giáp sắt vệ ngày đó bắt lại, cho nên cậu chỉ có thể an ủi đối phương. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play