Phượng Miên mỗi ngày ăn uống ngủ nghê cùng nghe một đống thí cầu vòng, thời gian qua đi nhanh như nước chảy vậy.
Đảo mắt đã bảy tháng trôi qua, hài tử đã có thể thuần thục bò loạn, còn bò tới rất nhanh. Chẳng qua thời tiết giá rét, người trong nhà không dám để cậu bò trên mặt đất nên cậu chỉ có thể bò trên giường.
Bò từ đầu giường tới cuối giường, lại từ cuối giường sang đầu giường, Phượng Miên bỗng duỗi tay chỉ ra cửa phòng, trong miệng thường thường kêu một tiếng "cha".
Đã là tháng chạp, lại qua mấy ngày nữa thư viện Thanh Phong cũng nên nghỉ, Phượng Miên vẫn luôn nhớ thương.
Chúc Kiều bế nhi tử bị bao kín mít lên, hơi ghen tị nói: "Chỉ biết kêu "cha" ngươi thôi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT