“Đây là... do phụ thân đưa tới sao?”
Nhìn miếng thịt sống trước mặt còn dính vết máu, Lâu Chỉ không khỏi nhíu chặt mày.
Nguyệt Đàn khẽ cười chua xót, giải thích: “Phụ thân con không sao, chỉ là cô cô vẫn còn giận, nên e rằng phải làm khổ Cảnh nhi thêm mấy ngày nữa.”
“Dù là thịt sống, nhưng đó là thịt linh thú bổ dưỡng. Phụ thân con nói ăn vào thì thân thể Cảnh nhi sẽ chóng hồi phục hơn.”
Hắn mím môi, trên mặt hiện ra vài phần khó xử. Dù bụng rất đói, nhưng thứ tốt như vậy lẽ ra nên để lại cho mẫu thân mới phải.
Thân thể mẫu thân vốn đã yếu, nay còn bị liên lụy mà bị giam trong lao tối âm u thế này, cũng đã lâu rồi chưa được ăn gì...
Hắn lắc đầu, đẩy đĩa thịt ra xa một chút: “Vẫn là để mẫu thân ăn đi, Cảnh nhi không đói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT