“Lục tông chủ, nếu ngươi thật sự không biết chơi cờ, cũng… không cần miễn cưỡng.”
Nghe vậy, lông mi Lục Trường Thanh khẽ rung, đôi mắt đen ẩn ẩn ánh lên tầng nước: “Cảnh hoài cờ nghệ vụng về, làm Tôn Tọa chê cười. Tôn Tọa không biết, có thể cùng ngài ngồi chơi cờ, là điều ta nằm mơ cũng chưa dám hy vọng xa vời.”
Hắn lau nước mắt.
“Tôn Tọa, ngày mai ta còn có thể tới tìm ngài chơi cờ không?”
Ma Tôn: “…”
Nói thật, chơi cờ với hắn đúng là tra tấn người, chẳng ai muốn.
Nhưng đây lại là con đường duy nhất trước mắt có thể gặp hắn, nhất thời Ma Tôn cũng không biết có nên cự tuyệt hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT