Những ngày hè nơi thôn quê, thời gian thư nhàn luôn ngắn ngủi, một cơn mưa vừa dứt là lúc thích hợp để bắt đầu vụ mùa mới. 
Bạch Ngộ Tuế gác lại mọi phiền muộn, theo chân Trần Độ xuống ruộng. Khi bắt tay vào việc, dường như toàn thân tràn đầy năng lượng, làm mãi chẳng biết mỏi. Bạch Tu Niên khuyên nhủ vài lần cũng không ăn thua, cuối cùng chỉ biết im lặng, dặn Trần Độ để ý nhiều hơn, còn bản thân thì cố gắng bổ sung dinh dưỡng trong bữa ăn. 
Chỉ mong “hai lao động chính” không bị mệt mà ngã quỵ. 
May mắn thay, những cây ăn quả trong không gian đã bắt đầu kết trái. Về phần trái cây, Bạch Tu Niên đã chứng minh tình yêu của mình dành cho chúng bằng hành động thực tế. 
Kể từ khi cây đầu tiên ra quả, trong nhà họ Trần lúc nào cũng phảng phất mùi hương thoang thoảng ngọt ngào, thơm dịu từ vỏ trái cây lan vào không khí. Chỉ cần hít một hơi cũng đủ khiến người ta tưởng như được xịt một loại nước hoa thuần thiên nhiên. 
Mỗi lần bước vào nhà, Bạch Tu Niên đều không kiềm được mà hít sâu mấy lần, như để xoa dịu cơ thể đã lâu chưa được chạm vào hương vị trái cây tươi mới. 
Theo lời Bạch Tu Niên thì đời mà không có trái cây, chẳng khác gì cá khô cả! 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play