Khi Tần Dương mang theo hai tiểu nhị và mấy rổ cá đầy ắp rời khỏi thôn, cuối cùng mọi chuyện cũng khép lại.
Thôn nhỏ dần trở lại nhịp sống thường ngày, nhưng đâu đó vẫn có một chút khác xưa. Dù vậy, những điều khiến Bạch Tu Niên bận lòng thật sự cũng chỉ xoay quanh vài người. Mà lần này, người khiến cậu vướng bận chính là người em trai duy nhất của mình, Bạch Ngộ Tuế.
Cậu huých khuỷu tay vào nam nhân đang đứng bên cạnh, rồi bĩu môi chỉ về phía Bạch Ngộ Tuế đang ngồi thất thần trên chiếc ghế thấp dưới mái hiên.
Bình thường vào tầm giờ này, cậu bé ấy hoặc là đang chơi đùa với Đại Phú ở khắp sân, hoặc là đang mong chờ để được theo cậu qua nhà Lâm A Tú. Thế mà giờ đây, cậu bé lại yên tĩnh một cách hiếm thấy.
Bạch Tu Niên nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng đành chậc lưỡi, tự thuyết phục mình rằng chắc cậu bé đã bước vào tuổi dậy thì rồi.
Dù sao thì, thế giới này kết hôn sớm hơn nơi cậu từng sống mấy năm, vậy nên cái gọi là “tuổi dậy thì” chắc cũng phải sớm hơn một chút nhỉ?
Sự trầm lặng của Bạch Ngộ Tuế ngày càng rõ rệt theo thời gian. Bạch Tu Niên đã bắt gặp em trai mình ngồi lặng thinh dưới mái hiên, mắt dõi về phía chân trời xa xăm, hoặc ngồi yên một mình suốt cả buổi chiều, đến nỗi ánh nắng chiếu thẳng vào người cũng không hay không biết rất nhiều lần. Nói chuyện với Trần Độ và Bạch Tu Niên cũng ngày một ít đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT