Bạch Tu Niên gần như vừa nhắm mắt vừa bước ra khỏi thùng tắm, cậu lơ mơ mặc y phục. Trần Độ đứng ngoài chờ lâu lắm rồi mà không thấy động tĩnh gì, không khỏi sốt ruột, lỡ vợ mình có chuyện gì thì sao?
Hắn ghé tai vào cửa, nghe thấy tiếng nước khua lạch bạch, sau đó là tiếng y phục sột soạt, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm, tim lại bắt đầu dậy sóng. Lấy lại bình tĩnh, Trần Độ quay về phòng, mở cửa ngồi xuống mép giường, đợi Bạch Tu Niên.
Bạch Tu Niên lim dim mắt, tay mò mẫm về phía trước. Cậu mệt lả rồi, vừa chạm vào một bàn tay ấm áp thì không gắng gượng nữa, mơ màng tựa lên vai người đó, toàn bộ trọng lượng cơ thể đổ vào Trần Độ.
Trần Độ cẩn thận đỡ cậu nằm xuống giường. Bạch Tu Niên đã ngủ say. Hắn nhẹ nhàng vén tóc mái dính trên trán cậu, ánh mắt đầy thương xót nhìn người đang kiệt sức vì làm việc. Bàn tay vẫn lưu luyến nơi vầng trán, khẽ chạm vào hoa văn biểu tượng thân phận ca nhi. Dù ánh sáng yếu, vẫn thấy rõ từng đường nét.
Trần Độ thở hắt ra, tim đập nhanh hơn. Hắn rút tay về, trong không gian yên tĩnh vang lên tiếng thở dài.
Sau đó chỉ còn tiếng chăn va vào vải áo, rồi là nhịp thở đều đều vang lên.
Thu hoạch lúa xong vẫn chưa hết việc. Sau đó còn hàng đống việc nặng chờ họ. Nhưng từ khi gặt lúa xong, Trần Độ không cho Bạch Tu Niên đụng đến chuyện ngoài đồng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT