Đột nhiên Trần Độ bước nhanh đến, vươn tay ra chắn ngay trước mặt Bạch Tu Niên. Bàn tay to lớn của hắn dễ dàng che khuất gương mặt nhỏ nhắn của Bạch Tu Niên, không để chút ánh nắng nào lọt qua. 
“Ngươi làm gì vậy?” Bạch Tu Niên hất tay Trần Độ ra, mặt đỏ bừng càng lúc càng dữ dội, đến cả liếc nhìn Lâm A Tú bên cạnh cũng không dám. 
“Mặt ngươi bị nắng làm đỏ lên rồi.” Trần Độ nói, giọng nghiêm túc, tiếp túc cố che nắng cho vợ. Làn da của vợ mịn màng, trắng trẻo, không chịu được ánh nắng gay gắt. Thời tiết thế này, sau này tốt nhất đừng nên ra ngoài nhiều. 
Bạch Tu Niên lại vươn tay gạt bàn tay đang giơ lên của Trần Độ xuống, lần này nắm luôn tay hắn, không cho hắn giơ lên nữa. Cậu quay sang mỉm cười đầy áy náy với Lâm A Tú. 
Lâm A Tú đáp lại bằng một nụ cười đầy thiện ý, sau đó chỉ về phía trước rồi bước đến cạnh Lâm Niệm Viễn, cố tình để lại không gian riêng cho hai người họ. 
Cậu ấy cũng từng trải qua những khoảnh khắc ngọt ngào như vậy, chỉ là lúc đầu chưa nhận ra thôi. Cảm xúc trên mặt của Bạch ca nhi, cậu ấy cũng từng trải qua nên hiểu ngay. Trần tiểu tử này, đúng là khác với người trước kia, chắc chắn sẽ mang lại hạnh phúc cho Bạch ca nhi. 
Dắt tay Lâm Niệm Viễn, Lâm A Tú thầm nghĩ: Tuổi trẻ thật tốt, nhưng mà, mình cũng chưa già, chỉ là với một vài thứ, mình không còn hứng thú nữa. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play