Nhìn người đang đứng trơ ở một chỗ, miệng há hốc nhìn mình và Trần Độ, Bạch Tu Niên chỉ biết thở dài. Bây giờ quay về mua tấm vé số hai đồng chắc vẫn còn kịp nhỉ?
Cậu đau đầu nhìn Bạch Ngộ Tuế đang ngửa đầu, vẻ mặt rõ ràng là đang chờ mình giải thích. Bạch Tu Niên liếm đôi môi khô khốc, ánh mắt chuyển từ Trần Độ và Bạch Ngộ Tuế mấy lần, lại liếc nhìn sắc trời bên ngoài, sau đó bước đến bên Bạch Ngộ Tuế, nắm lấy tay cậu bé.
Sau đó, trong không gian, Bạch Tu Niên lại phải lặp lại chuyện mới làm không lâu trước đó, dẫn Bạch Ngộ Tuế đi một vòng khắp không gian, giới thiệu từ trong ra ngoài những điều có thể thấy được.
“Tu Niên, của ngươi này.” Bạch Tu Niên nhận lấy trái dưa leo Trần Độ đưa, nhân tiện lườm hắn một cái, tên này vui vẻ như thể không phải chuyện của mình vậy. Trần Độ cười toe toét, lộ hàm răng trắng bóc, rồi đưa luôn trái dưa leo còn lại cho Bạch Ngộ Tuế, cậu bé vẫn đang tròn mắt ngạc nhiên. Giờ thì Trần Độ đã từ người từng có chút bài xích không gian này, dần dần trở nên tận hưởng thành quả thu hoạch trong đó một cách rất tự nhiên. Trong khi Bạch Tu Niên bận bịu giải thích cho Bạch Ngộ Tuế, Trần Độ cũng không nhàn rỗi, khi thì nghiên cứu những loại rau lạ chưa từng thấy trong ruộng, lúc lại quan sát cá con dưới suối, hoặc đơn giản là bé lấy trái dưa leo cho vào miệng nhai rôm rốp. So với cà chua, dường như hắn thích dưa leo hơn, giòn, mát, lại giải khát.
“Ngộ Tuế, chuyện về không gian này, từ nay chỉ ba người chúng ta biết thôi, được không?” Những chuyện thế này, càng ít người biết càng tốt. Không nói đến lòng tham của con người, chỉ riêng khả năng kỳ lạ như vậy cũng đủ khiến cả nhà phải trả giá lớn. Lần đầu tiên Bạch Tu Niên nghiêm túc đến vậy, cậu nhìn Bạch Ngộ Tuế chằm chằm, mong cậu bé hiểu được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
“Anh ơi, ta nhất định sẽ không nói với ai đâu.” Gương mặt nhỏ của Bạch Ngộ Tuế lộ rõ vẻ kiên định. Không biết từ bao giờ, cậu bé luôn chạy theo sau lưng anh trai đã lớn thật rồi, đã biết phân biệt đúng sai. Dù Bạch Tu Niên không nói thì cậu bé cũng sẽ ngậm chặt miệng, không hé nửa lời với người ngoài.
Cuối cùng cũng xử lý xong hai chuyện rắc rối, Bạch Tu Niên nhẹ nhõm thở ra một hơi. Hôm nay tuy phải nói rất nhiều, nhưng kết quả thì cũng đáng giá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT