Tôi mặt không cảm xúc bước ra quầy bếp, sau lưng vang lên giọng nói thong thả của cô ta:
“Nghe nói quãng thời gian tôi ở nước ngoài, cô đã chăm sóc Nghiễn Thừa rất nhiều, cảm ơn cô.”
“Tôi có xem phim của cô, một người phụ nữ không có chỗ dựa mà lăn lộn trong giới giải trí đúng là không dễ dàng. Tôi và Thẩm Đình đều rất ngưỡng mộ cô.”
“Chị ấy còn nói, muốn gặp cô trong bữa tiệc gia tộc sắp tới, Nghiễn Thừa đã nói với cô chưa?”
Tay tôi khựng lại giữa không trung.
Tôi quay đầu nhìn Hàn Sạn Sạn, cô ta cũng bình tĩnh nhìn lại tôi.
Ánh mắt đó không hề có sự mỉa mai, cũng không có chút khoe khoang về gia thế của mình.
Có chăng, chỉ là khí chất tự tin của một người phụ nữ thực sự là chủ nhân của nhà họ Thẩm.
Loại khí chất mà dù tôi có ở bên Thẩm Nghiễn Thừa bao lâu đi nữa cũng không có được.
Ngay giây phút đó, tảng đá đè nặng trong lòng tôi cuối cùng cũng rơi xuống.
Tôi biết, mình nên rời đi rồi.
Tối hôm ấy, đợi Thẩm Nghiễn Thừa ngủ say, tôi thu dọn đồ đạc của mình.
Có lẽ đã sớm chuẩn bị tâm lý ra đi, tôi vốn không để lại nhiều đồ đạc ở đây.
Những món quà đắt tiền anh ta tặng tôi đều bỏ lại, chỉ mang theo một sợi dây đỏ.
Đó là dây bình an chúng tôi cầu được ở Ngũ Đài Sơn, mỗi người một sợi, cầu mong thuận buồm xuôi gió.
Tôi từng nghĩ, nên nói lời từ biệt thế nào để không mất đi phong độ, nhưng có lẽ, chẳng cần phải nói gì cả.
Trên ga giường lụa màu xám bạc, gương mặt anh ta vẫn tuấn mỹ như lần đầu tôi gặp.
Thẩm Nghiễn Thừa cứ nghĩ rằng chính anh ta là người theo đuổi tôi, nhưng anh ta đâu biết rằng, thực ra tôi cũng đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Nỗi chua xót và tiếc nuối tràn ngập trong lòng.
Tôi gửi tin nhắn cuối cùng đến điện thoại anh ta:
“Em đi rồi, núi cao nước xa, đời này không gặp lại.”
Trước khi rời đi, tôi chặn luôn số của anh ta.
Thẩm Nghiễn Thừa, chúc chúng ta sau này, đều bình an, thuận lợi…
5
Đây đã là năm thứ ba tôi và Dư Nặc sống ở Úc.
Chúng tôi đều sinh con khỏe mạnh, Dư Nặc có một bé trai tên là Bạo Bạo, còn con gái tôi tên là Phú Phú.
Khi Bạo Bạo và Phú Phú tròn ba tuổi, Dư Nặc bắt đầu làm blogger chuyên chia sẻ về con cái, nhưng không lộ mặt.
Còn tôi thì mở một quán bar ở Úc.
Cuộc sống vốn đang rất nhàn nhã, vừa có tiền vừa có thời gian, quán bar của tôi còn có sẵn cả đám trai trẻ đẹp đẽ.
Cho đến một ngày, dưới tài khoản video của Dư Nặc bất ngờ xuất hiện một bình luận.
“Chẳng lẽ chỉ có mình tôi thấy đứa bé tên Bạo Bạo này trông rất giống ảnh đế Tiêu Hằng sao?”
Bởi vì Tiêu Hằng từng đăng ảnh thời thơ ấu của mình trên mạng.
Nên khi lời này vừa nói ra, lập tức có người đào lại ảnh cũ để so sánh.
Không so thì thôi, vừa so sánh xong ai nấy đều kinh hãi.
Không thể nói là giống… mà là y hệt!
Thế là “Bạo Bạo” lập tức nổi đình nổi đám trên mạng!
Rất nhiều người vào Weibo gọi tên Tiêu Hằng để trêu chọc.
Cũng có cư dân mạng thắc mắc hỏi Dư Nặc: “Bố của đứa bé là ai vậy?”
Miệng Dư Nặc độc mồm trả lời: “Không có bố, sinh sản vô tính.”
Thấy cư dân mạng bắt đầu nghi ngờ cô là kẻ thứ ba, con của cô là con ngoài giá thú, cô dứt khoát đáp trả bằng giọng điệu mỉa mai.
“Nếu mọi người biết bố nó là ai, có khi còn cảm thấy tôi xui xẻo hơn đấy.”
Nhưng ngay khi dòng chữ đó vừa đăng lên, một tài khoản có tên Tiêu Hằng liền bình luận bên dưới.
“Em chắc chứ, Dư Nặc?”
Tên tài khoản là Tiêu Hằng, ảnh đại diện là Tiêu Hằng, quan trọng nhất là… người này còn gọi thẳng tên Dư Nặc.
Nếu bảo đây chỉ là một fan hâm mộ của Tiêu Hằng thì có vẻ hơi khiên cưỡng.
Thế là Dư Nặc hoảng sợ xóa hết mọi bình luận ngay lập tức, còn đặt tài khoản về chế độ chỉ bạn bè mới được phép bình luận.
Tối hôm đó, cô ấy chạy đến quán bar tìm tôi tố khổ, lo lắng rằng Tiêu Hằng sẽ tìm ra cô ấy, cướp quyền nuôi dưỡng Bạo Bạo.
Tôi trấn an cô ấy, bảo cô ấy cứ bình tĩnh, nói rằng chỉ dựa vào mấy video trên mạng thì dù người đó thực sự là Tiêu Hằng, Úc rộng lớn thế này, cũng khó mà tìm được địa chỉ cụ thể.
Thấy cô ấy vẫn mặt mày ủ dột lo âu, tôi bèn đề nghị ngày mai đưa cô ấy đi giải khuây.
6
Hôm sau, chúng tôi dắt hai đứa nhỏ đi chơi ở khu du lịch thì bất ngờ bị một kênh phỏng vấn đường phố chặn lại.
Vì dạo gần đây Bạo Bạo rất nổi tiếng trên mạng, chúng tôi lập tức từ chối phỏng vấn, kéo hai đứa trẻ rời đi ngay. Nhưng vẫn không tránh khỏi việc có người quay video rồi đăng lên mạng.
Trong video, Bạo Bạo được quay cận mặt rõ ràng, còn tôi và Phú Phú cũng vô tình lọt vào khung hình.
Mạng xã hội lập tức bùng nổ.
“Trời ạ, góc nhìn đời thường mà đứa nhỏ này còn giống Tiêu Hằng hơn!”
“Có khi nào là con riêng của Tiêu Hằng không? Dạo này chuyện sao nam có con rơi đâu có hiếm.”
“Còn bé gái kia nữa, xinh quá! Mẹ bé là diễn viên à? Sao trông quen quen vậy?”
Nhìn thấy dư luận càng lúc càng rầm rộ, tôi bàn bạc với Dư Nặc.
“Hay là chúng ta chuyển chỗ khác sống đi, dù sao quán bar này cũng không kinh doanh tốt lắm, tôi cũng muốn đóng cửa từ lâu rồi.”
Dư Nặc gật đầu: “Được, cậu đi đâu tôi đi đó.”
Cô ấy lập tức xóa tài khoản đăng hình con, còn tôi thì đăng tin sang nhượng quán bar.