Edit Ngọc Trúc
Nhưng Tạ Vô Ngu dù gì cũng từng đóng hai, ba bộ phim cổ trang, những bối cảnh hao hao giống nhau kiểu này cậu đã thấy nhiều nên cũng không lấy làm lạ. Cậu cầm người giấy nhỏ trong tay, tự nhiên đi một vòng quanh phim trường, đến cửa phòng tổ phục hóa thì bước chân hơi khựng lại, đuôi lông mày cũng khẽ động.
Lưu Thông và vài nhân viên khác vẫn luôn chú ý đến hành động của cậu. Thấy cậu dừng bước ngay trước cửa tổ phục trang, trong lòng lập tức căng thẳng. Lưu Thông không nhịn được lại gần, len lén vặn tay nắm cửa nhìn vào bên trong, hạ giọng hỏi:
“…Trong tổ phục trang kia có thứ gì sao?”
Không thể nào. Tổ phục trang của họ quản toàn bộ trang phục diễn cho cả đoàn, mỗi ngày đều có người vào dọn dẹp. Nếu bên trong có thứ gì bị giấu đi, mấy nhân viên khác nghĩ thôi cũng thấy lạnh sống lưng.
Thế nhưng Tạ Vô Ngu không nói là có, cũng không nói là không. Chỉ đưa mắt nhìn vào trong hai cái, rồi thu hồi ánh mắt, ngược lại hỏi:
“Trước khi xảy ra chuyện, Nhậm Tố Oánh và mấy người khác có biểu hiện gì bất thường không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT