Ân Hoặc dùng khăn lau khóe miệng, đậy nắp ống trúc lại, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Bạch nhị lang đang tròn mắt nhìn mình.
Bạch nhị lang nhìn hắn, lại ngửi ngửi mùi thuốc thoang thoảng trong không khí, nhăn nhó hỏi, “Ngươi cứ vậy mà uống luôn hả, không đắng ư?”
Ân Hoặc thản nhiên đáp: “Uống quen rồi.”
Bạch nhị lang lục lọi trên người một hồi, lấy một cái túi gấm ra, nhặt một viên kẹo trong đó đưa cho hắn, “Ngươi có muốn ăn kẹo cho ngọt miệng không?”
Ân Hoặc liếc nhìn viên kẹo trong tay hắn, nhận lấy rồi bóc ra ăn, hỏi: “Ta chưa từng ăn kẹo ngọt như vậy bao giờ, các ngươi mua ở đâu vậy?”
“Mãn Bảo mua đó, nàng còn cất cả một hũ to đùng nữa, nhưng nàng không thích ăn kẹo, hầu như đều chia cho bọn ta.” Bạch nhị lang nghĩ ngợi rồi nói: “Nếu ngươi thích ăn thì lát về nhà ta xin nàng cho ngươi một ít.”
Bạch nhị lang không quá để tâm đến chuyện này, quay đầu nói với Bạch Thiện, “Ngươi nói xem, tí ta vừa về đã quỳ xuống, liệu tiên sinh có chịu tha cho ta không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play