Bạch nhị lang khóc lớn, “Ta đã như vậy rồi mà ngươi vẫn còn mắng ta!”
Mãn Bảo liền nhấn mạnh vào lòng bàn tay cậu, Bạch nhị lang kêu thảm một tiếng, lập tức thấy tỉnh táo gấp trăm lần.
Mãn Bảo hỏi: “Ai dẫn ngươi đi cá cược đánh bóng?”
Bạch nhị lang nức nở nói: “Mọi người đều đi cả, bọn ta chỉ đi xem mã cầu thôi, kết quả có rất nhiều người đặt cược, họ hỏi ta, ta thấy rất thú vị, chẳng phải là đoán đội nào thắng, đội nào thua ư? Ta cũng không đặt tiền nhiều, chỉ coi như chơi thôi.”
“Không đặt nhiều mà thắng được 200 lượng bạc à?” Mãn Bảo tức giận nói: “Thạch đại gia ở huyện thành kia, nhà hắn không có tiền à? Ban đầu cũng chỉ muốn chơi thôi, kết quả thì sao, bây giờ cửa hàng bán rồi, ruộng đất bán rồi, chỉ còn lại cái nhà, chỉ có thể ra ngoài buôn bán kiếm sống. Ngươi xem Lại Tử trong thôn nữa, hắn bán cả vợ cả con đi rồi, như vậy đã đủ thảm chưa?”
Bạch nhị lang ngây người, “Ta, ta...”
Bạch Thiện hỏi, “Có phải Trương Kính Hào dẫn ngươi đi cá cược không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT