Mãn Bảo cực kỳ nhiệt tình tiễn Ân Hoặc ra khỏi cửa, dặn dò: “Bây giờ ngươi có thể tiếp tục uống phương thuốc này, đợi đến sáng mùng ba thì đừng uống nữa, ta sẽ bảo Bạch Thiện đưa thuốc đến cho ngươi. Thuốc của ta cũng phải uống bảy ngày nghỉ hai ngày, sau đó ngươi đến bắt mạch, ta sẽ xem xét rồi đổi phương thuốc cho ngươi.”
Ân Hoặc gật đầu, xoay người đưa tay về phía gã sai vặt của mình.
Trường Thọ hơi ngẩn người, Ân Hoặc liền cụp mắt nhìn túi tiền bên hông hắn, hắn phản ứng lại, lập tức lấy túi tiền ra đưa cho Ân Hoặc.
Ân Hoặc đưa túi tiền cho Mãn Bảo, “Đây là tiền thuốc, không đủ thì ngày mai ta đưa thêm cho ngươi.”
Mãn Bảo đổ ra xem, bên trong có một xâu tiền đồng và mấy miếng bạc vụn, nàng nói: “Vì không cần mua nhân sâm nên số tiền này đủ cho ngươi uống thuốc cả tháng đấy.”
Ân Hoặc không ngờ lại rẻ như vậy, bởi vì theo như hắn biết, mỗi lần Đàm thái y đến khám bệnh, nhà hắn chỉ riêng tiền khám bệnh đã không dưới hai mươi lượng bạc, chưa kể đến những quà biếu vào dịp lễ Tết và sinh nhật để duy trì quan hệ.
Ân Hoặc thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra tiền của mình vẫn đủ để dùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT